Lus
ID:13357934
1ติดตาม
41แฟนคลับ
880ได้ไลค์
โพสต์
วีดีโอ
Giá mà chúng ta biết rằng tình yêu ko cần phải có tổn thương. Và trong tình yêu được yêu và được là duy nhất chính là hai điều tối thiểu.
1 คนกดไลค์
“Người ta ngây ngất trước sự hào nhoáng, mê mẩn trước sự bóng bẩy, nhưng chỉ rơi nước mắt trước những giản dị tự đáy lòng.”
(Nguyễn Ngọc Tư)
"Đến một giai đoạn nào đó, cuộc sống sẽ bắt đầu làm phép trừ với bạn.
Nó sẽ lấy đi một vài người bạn của bạn, khiến bạn biết ai mới là quan trọng.
Nó sẽ lấy đi một vài giấc mơ của bạn, khiến bạn nhận rõ năng lực của bản thân thực sự đến đâu.
Lớn tuổi chính là mình biết buông bỏ những điều phù phiếm, những con người không còn phù hợp với tần số của bạn.
Để trở thành một người có thể chưa giàu có, nhưng chắc chắn phải mạnh mẽ.
Là tự hào, tự tin với chính mình, nội tâm bình thản."
Ai mà chẳng có mấy khi
Ngày mình xấu xí
Mặt mình rầu rĩ
Tim mình ấu trĩ
Niềm tin bỏ đi
Câu chữ vô tri
Tình yêu vô lý
Niềm vui lí nhí.
Ai mà chẳng có mấy khi
Không muốn nghe những lời cầu kỳ
Không muốn nói những lời cầu thị
Không muốn tin những điều duy lý
Không muốn ai biết lòng mình thị phi
Tôi về bên em đêm khuya gió thổi rù rì
Cuộc đời gai góc
Cũng bớt xù xì
Nỗi đau nhu mì
Trên mỗi bước đi
.
– "Trời này quá đẹp để buồn, đời này quá đẹp lại buồn", Lê Hoài Đăng 🍂Một tập thơ đủ vui buồn mơ mộng, để đi hết mùa Thu.
"Một ngày nắng đã lên vui đi ta lo gì
Đời có bao lâu có mấy khi..."
Lus: Đúm đúm dữ lắm em sợ đi nè
TÌNH YÊU TRƯỞNG THÀNH LÀ GÌ?
Tình yêu giống như một cái cây. Ban đầu phải có hạt giống tốt, sau đó thì cần chất dinh dưỡng, nhưng chưa hết, cần nhất là hai đôi bàn tay vun vén, chở che cho cây qua sóng gió. Tình yêu trưởng thành sẽ được nuôi dưỡng từ rung cảm ban đầu, từ hòa hợp, đến bất đồng, đến va vấp, có khi là từ lạc mất, đến tìm thấy. Tình yêu không tự nhiên mà trưởng thành cùng em @UwU ❤️❤️❤️
THẾ NÀO GỌI LÀ "HỢP" TRONG CHUYỆN TÌNH CẢM?
Chúng ta hay lấy chữ "hợp" ra để so sánh, chọn lựa, nhận xét về một ai đó, nhất là trong chuyện tình yêu. Nhưng căn bản hai người vốn đều là kẻ xa lạ, đến với nhau, nói hợp liền hợp sao? Đối với tôi, để "hợp" trong chuyện tình cảm là cả một quá trình.
Bạn thích ăn chua, người ấy lại thích ăn ngọt. Bạn thích chó, người ấy lại cực kỳ thích mèo. Nhưng hai người ở cạnh nhau lại rất hoà hợp. Thật ra, không có một thang đo nào cho thấy hai người ở bên nhau là trọn vẹn, hoàn hảo. Nếu trên đời này có một người hoàn toàn giống bạn, chưa chắc bạn sẽ yêu họ, vì ở họ, bạn không tìm thấy điều gì thú vị, khác biệt và mới mẻ. Hai mảnh ghép không giống nhau, ghép lại có khi lại vừa đẹp vì chính nhờ sự khác biệt đó, bạn thấy những điều bạn chưa từng thấy, nhìn cuộc sống dưới một góc nhìn khác và mỗi ngày tìm hiểu nhau, đều cảm thấy thú vị.
Hợp, cần cố gắng. Mỗi người bớt đi cái tôi của mình, nghĩ về nhau, nghĩ về tương lai của chung. Hợp, cần thấu hiểu. Lúc nóng giận, nhất định không được lôi chuyện cũ nhắc lại, hay lên án chỉ trích những điều nhỏ nhặt, vô lý. Đặt mình vào vị trí của người kia, tìm cách giúp cả hai bình tĩnh lại rồi hẵng nói chuyện. Có rất nhiều lời khuyên khác tôi có thể đưa cho bạn, nhưng hay nhất, vẫn là tự hai bạn cùng tìm hiểu và khám phá đối phương, chọn cho mình cách yêu, cách hoà hợp với nhau.
"Cố gắng vì nhau mà thay đổi, chứ đừng yêu rồi thay đổi để xa nhau! Những điều tốt đẹp nhất trên thế giới này không thể nhìn thấy hoặc thậm chí nghe thấy, chúng phải được cảm nhận bằng trái tim."
“Tớ không biết phải nói gì” thay vì “rồi mọi chuyện sẽ qua”
Trong hành trình làm người lớn, càng ngày mình càng ít nói. Một trong những lý do mình trở thành một người ít nói vì đang học cách đồng cảm. Đồng cảm bằng cách ít nói về chuyện của người khác, ít bình luận hay phán xét về quyết định của một ai. Vì dù bạn nghĩ rằng mình sẽ đặt mình vào hoàn cảnh của người ta, nhưng có chắc rằng bạn hiểu cảm xúc và hoàn cảnh của người ta hay không.
Mỗi lần ai có chuyện buồn, điều mình nói với họ là “mình thật sự không biết phải nói gì” vì thực sự mình đã không biết phải nói gì. Mình từng nghĩ an ủi người khác là một điều tốt, nhưng mình đã nhận ra rằng, đôi khi chỉ cần im lặng là đủ rồi. Người ta hay an ủi nhau bằng “mọi chuyện rồi sẽ qua”. Nhưng thực sự “mọi chuyện sẽ qua” là một mệnh đề khó khăn với những người đang ở dưới vực thẳm. Câu nói đó trở nên “thật vô nghĩa” vào lúc này. Đừng cố giúp họ trở nên lạc quan hơn vì cái người đó cần hẳn là sự đồng cảm hơn là thái độ tích cực không cần thiết. Đừng cố vẽ lạc quan lên bức tranh đang có tông màu u ám. Hãy chờ đợi. Lạc quan luôn là nhân tố tự thân mỗi người luyện tập được chứ họ không đạt được điều này chỉ vì ai đó nói bạn cần như vậy. Vậy nên, mình chỉ nói câu “rồi mọi chuyện sẽ qua” với chính bản thân mình. Vậy nên thay vì nói “mọi chuyện sẽ qua” hãy nói “mình ở đây nè, muốn khóc cứ khóc”, thay vì nói “hãy cố gắng lên”, hãy nói “tớ không biết phải nói gì” hay đơn giản là ngồi cạnh bên và không nói gì.